Vài điều về mình

Xin chào, mình là Khôi. Mình xuất thân là một kỹ sư công trình thủy, việc chọn ngành này không hoàn toàn là lựa chọn của bản thân, mà phần nhiều là sự định hướng của gia đình — như rất nhiều người trẻ khác ở thế hệ mình. Đó là một ngành ổn định, có tương lai rõ ràng, và nghe có vẻ “đúng đắn”. Mình đã từng cố gắng đi theo con đường đã được vạch sẵn như kỳ vọng của gia đình. Học chăm chỉ, tốt nghiệp đúng hạn, làm việc trong các công ty lớn, sống một cuộc sống ổn định và “đúng chuẩn”. Mọi thứ nghe thật như mơ, nhưng sâu trong lòng, mình luôn cảm thấy có gì đó chưa đúng – một khoảng trống không thể lấp đầy bằng bản vẽ công trình hay những con số.

Ở đâu đó ngoài kia, có tiếng gọi âm thầm mà da diết. Từ những con đường đất đỏ uốn quanh núi, từ mùi sương sớm còn vương trên tán rừng, từ cái lạnh tê người lúc 4 giờ sáng trên đỉnh núi – và từ cả cảm giác tự do khi đứng giữa thiên nhiên bao la, biết mình đang thật sự sống. Mỗi lần lạc bước vào rừng, là một lần mình thấy tim mình đập mạnh hơn, thấy mình rõ ràng hơn – và càng chắc chắn rằng: con đường dành cho mình không nằm giữa thành phố đông đúc, mà ở nơi có núi, có mây và có những hành trình dài.

Vậy là mình chọn rẽ hướng — theo đuổi điều khiến mình thấy thật sự đam mê. Mình bắt đầu hành trình trở thành “người đi” toàn thời gian, viết và chụp ảnh. Từ một người đi vì đam mê, mình dần trở thành người dẫn đường cho những ai muốn tìm lại thiên nhiên, tìm lại chính bản ngã.

Mình không thích du lịch kiểu công nghiệp. Mình thích khám phá những vùng đất mới, những nơi ít người biết tới — nơi vẫn còn giữ nguyên nét hoang sơ, chưa bị đánh thức bởi tiếng ồn của du lịch đại trà. Mình thích vào rừng, lội suối, băng qua những con đường đất đá, ngồi bên bếp lửa giữa rừng, nghe tiếng gió xào xạc qua tán cây, và thức dậy giữa làn sương mỏng phủ kín thung lũng. Với mình, một chuyến đi không cần quá xa hoa, chỉ cần đủ chân thật. Đó là khi mình phải tự xách đồ, dựng lều, nấu ăn cùng nhau, chia nhau từng cốc nước ấm giữa trời lạnh. Những điều nhỏ nhặt ấy lại là thứ khiến chuyến đi trở nên đáng nhớ – vì nó thật, nó sống, và nó giúp mình cảm nhận rõ ràng hơn sự kết nối giữa con người và thiên nhiên.

Cảm ơn bạn đã ghé qua blog này, đọc những dòng mình viết, xem những bức ảnh mình chụp và quan tâm đến hành trình của mình.

Hẹn gặp bạn – trên blog, trên mạng xã hội, hay đâu đó giữa rừng sâu núi thẳm. 🌲

Nếu bạn thấy những điều mình làm là có ý nghĩa, và muốn ủng hộ mình tiếp tục tạo ra nhiều nội dung hơn nữa – bạn có thể đặt tour của mình hoặc “mời mình một ly cà phê” bằng cách donate qua:

  • QR code ở phía phải
  • Hoặc ửng hộ qua STK: 0942443541 – Mbbank – Bùi Huy Khôi

Mọi sự ủng hộ đều rất quý giá với mình – không chỉ về vật chất, mà còn là nguồn động lực để mình tiếp tục sống hết mình với con đường đã chọn.